theo đuổi vợ cũ đã ly hôn

Chồng giấu con gái sau ly hôn, giờ kiện vợ cũ ra tòa Chi cục Thi hành án Bảo Lộc đề nghị truy cứu hình sự người cha giấu con gái sau ly hôn Đúng 1 tháng sau phiên tòa kiện vợ cũ, anh T.V.N đã mang con gái trả lại cho chị Đặng Nguyễn Bảo Ngọc. Rạng sáng ngày 15/10, chị Bảo Ngọc vẫn tràn ngập trong cảm giác hạnh phúc. Ba năm sau ly hôn, tôi và vợ cũ chưa từng gặp lại nhau, cũng không liên lạc vì tôi không muốn ảnh hưởng đến cuộc sống riêng của cô ấy. Nhưng vợ thôi thì khăng khăng làm theo ý cô ấy. Lâu dần, mẹ tôi và vợ cãi nhau nhiều lần. Tôi đã phải xoa dịu vợ, mặt khác làm Vợ ly hôn, trước khi đi để lại nhẫn cưới, lúc chồng đem bán, chủ cửa hàng nói một câu, anh xoay người đuổi theo vợ 21/03/2022, 14:02 Trong hôn nhân, không nên chỉ ích kỷ làm theo ý muốn của riêng mình. Mỗi hành động, việc làm đều cần có sự chia sẻ và thông nhất với nhau. MC Quyền Linh 'cười ngất' vì cụ ông U80 tuyên bố không ngủ chung với vợ dù đã kết hôn 55 năm | bà vô là tôi đuổi ra". cung cấp nội dung xuyên biên giới như Netflix phải chịu trách nhiệm về biên tập nội dung và sẽ bị xử lý theo quy định nếu vi phạm. Chương 5: "Tôi Và Anh Đã Ly Hôn Rồi" Chương 6: "Ba Cháu Mới Là Đẹp Trai Nhất" Chương 7: Xét Nghiệm ADN Anh muốn theo đuổi lại vợ cũ thì phải biết tìm cách, trước mắt cách của anh vẫn là Tiểu Duy còn về sau có lẽ sẽ phải tìm thêm cách nào đó để phụ trợ cho anh Ich Möchte Dich Besser Kennenlernen Englisch. “Cô vừa nói cái gì???” “Ly hôn!!!“ “…” “Tôi chính là muốn cùng anh kết thúc cuộc hôn nhân giả tạo này.“ “…” “Không phải chính anh cũng muốn như vậy sao???“ “Cuộc hôn nhân này vốn dĩ ngay từ đầu đã không có kết quả.“ Chưa để hắn trả lời cô lại nói tiếp “Ly hôn rồi thì anh có thể đương đường chính chính đi tìm người con gái trong lòng anh.“ Lúc này đây hắn mới nên tiếng “Được thôi. Nhưng cô nên nhớ cô sẽ không nhận được bất cứ một đồng nào sau khi chúng ta ly hôn.“ “Tiền của anh tôi không lấy một đồng, hợp đồng lúc đầu như thế nào bây giờ thì vẫn cứ như vậy mà thực hiện đi.” Nói xong cô cũng không thèm để ý đến hắn mà trực tiếp đi về phòng của mình. Từ trong ngăn tủ cô lấy ra một tờ đơn ly hôn mà cô đã chuẩn bị sẵn. Cô cũng không nhớ rõ là mình đã chuẩn bị nó khi nào. Có lẽ là từ lúc bắt đầu đặt bút kí vào bản hợp đồng hôn nhân kia. Không làm mất thời gian của hắn cô đã dứt khoát mà kí vào đơn ly hôn, kết thúc một cuộc hôn nhân không vui vẻ này. Sau khi kí vào đơn ly hôn thì ngay lập tức cô đã mang nó tới trước mặt hắn. “Đơn ly hôn này tôi đã ký rồi, việc còn lại của anh.“ Nói xong cô liền đặt chiếc bút nên tay hắn. Cuối cùng dưới sự giúp đỡ của quản gia mà hắn đã thuận lợi ký vào đơn ly hôn này. Phải nói mặc dù không nhìn được nhưng chữ ký của hắn vẫn vô cùng đẹp mắt. “Lá đơn này tôi sẽ đưa cho luật sư giải quyết.“ “Tuỳ anh!!!“ Lúc này đây thái độ của cô đối với hắn đã sớm lạnh nhạt. Thủ tục đã xong chỉ còn chờ bản án ly hôn từ toà án. Và Quan hệ của bọn họ cũng sẽ chấm dứt khi bản án đó có hiệu lực. Sau khi hoàn thành việc của mình cô cũng nhanh chóng trở về phòng thu dọn hành lý, thu dọn tất cả mọi thứ liên quan đến cô. Lúc đến cô mang thứ gì thì lúc đi cô cũng mang đi. Vì đồ đạc của cô khá ít nên rất nhanh đã thu dọn xong. Căn phòng cuối cùng cũng trở lại như cũ giống như trước khi cô đến đây. Nhìn lại căn phòng cô đã gắn bó suốt 3 năm một lúc. Cũng đã đến lúc cô nên để tất cả mọi thứ quay về đúng vị trí ban đầu. “…“ Khi nhìn thấy cô kéo vali từ trong phòng đi ra, tất cả người làm trong nhà khi nhìn thấy đều không khỏi chua xót. Bọn họ cảm thấy thương tiếc cho số phận đáng thương của cô. Một cô gái tốt như vậy mà thiếu gia của bọn họ lại không thấy được sao??? Mà cũng đúng thôi, một người sớm đã có người trong lòng như hắn thì đâu có thể chứa thêm người khác nữa. Một cuộc hôn nhân không xuất phát từ tình yêu thì sớm muộn cũng phải ly hôn. Ly hôn chính là cách giải quyết tốt nhất cho cô và cũng cho cả hắn. Kết thúc cuộc hôn nhân này cũng giúp cho cô có một cuộc sống mới. Một cuộc sống tự do, tự tại, không phải liên lụy đến ai. Kể từ giờ trở đi cô không còn là Thẩm thiếu phu nhân cao cao tại thượng, được người đời ngưỡng mộ nữa. Mà hiện tại cô chỉ là Doãn Lạc Doanh. Một cô gái bình thường như bao cô gái độc thân khác. Khi xuống đến phòng khách thì Thẩm Quân Trạch cũng đã rời đi một lúc. Chắc là đi giải quyết chuyện ly hôn của bọn họ rồi. Xem ra là hắn chờ đợi ngày này đã rất lâu rồi. Nghĩ đến đây cô lại tự cảm thấy mình lại tự làm đau mình rồi. Tại sao cô phải quan tâm đến việc hắn đi đâu và làm gì. Chuyện hắn không yêu cô , cô biết rõ. Chuyện hắn đã có người trong lòng cô cũng hay. Chỉ là cô hoàn toàn bỏ ngoài tai những việc đó. Ba năm nay cô đã cố gắng để trở thành một người vợ tốt. Chỉ hy vọng một ngày nào đó hắn sẽ có cái nhìn khác về cô. Nhưng không, mọi thứ mà cô làm cho hắn thì hắn cô đang cố tình lấy lòng hắn, cố tình lấp liếm đi mọi việc mà nhà họ Doãn đã làm. Nhưng hắn nào biết mọi việc đều do cha con nhà họ Doãn lên kế hoạch. Mà cô chỉ là người bị hại trong đó!!! “Thiếu phu nhân…. Hai người thật sự ly hôn sao??? “ Lúc này đây cô cũng chỉ biết nhìn bọn họ mà cười. Là một nụ cười vô cùng gượng gạo chứa đầy nước mắt. “Từ nay tôi không còn là thiếu phu nhân của mọi người nữa.” “…” “…“ “…“ “Từ nay hãy gọi tôi là Lạc Doanh nhé.” “Quản gia, Dì Hồ, Tiểu A và cả Uyển Uyển nữa… mọi người ở lại bảo trọng.” Tất cả mọi người ai lấy đều khóc đến sưng cả mắt. Dì Hồ lúc này mới nên tiếng “Doanh Doanh… con đi rồi nhớ giữ gìn sức khỏe nhé!!!” “…” “Nhớ thường xuyên liên lạc với dì và mọi người.“ Dì Hồ là bảo mẫu của Quân Trạch là người chứng kiến hắn trưởng thành. Bà cũng hiểu rõ tính cách của hắn, chỉ là bà cũng thương cho số phận của Doãn Lạc Doanh. Một cô gái tốt và vô cùng hiểu chuyện như vậy nhưng tại sao cuộc đời lại bấp bênh như vậy. Từ nhỏ vì đi lạc nên không nhớ ba mẹ ruột của mình là ai. Phải sống ở cô nhi viện nhiều năm. Nhưng nếu được quay lại quá khứ cô thà sống ở cô nhi viện còn hơn tới nhà họ Doãn. Không muốn nán lại nơi này lâu thêm nữa cô đành phải nói lời tạm biết với mọi người. “Mọi người ở lại cũng vậy nhé, chúng ta cũng sẽ giữ liên lạc với nhau nhé.“ “…” “Quản Gia người nhớ phải uống thuốc đúng giờ nhé, nếu không bệnh đau đầu sẽ tái phát đó.“ “…” “Cả Dì Hồ nữa, dì đừng làm việc quá sức nữa.“ “Nếu thấy mệt thì hãy nghỉ ngơi, có Tiểu A và Uyển Uyển rồi. Bọn họ sẽ giúp gì làm nốt công việc.“ “Tiểu A hoa chị dạy em cách chăm sóc, em đã nhớ hết chưa??? “ “Còn Uyển Uyển những món ăn chị dạy em nấu em cũng hiểu hết rồi chứ.“ Mọi người lúc này đều im lặng không nói gì cả. Đến lúc cô đi rồi vẫn sử lý mọi việc chu toàn như vậy, bọn họ thật sự không lỡ để cô đi. Nhưng nếu cô không đi thì cô ở lại đây với tư cách gì chứ??? Cô cũng không quên đưa địa chỉ mới của mình cho họ. “Đây là địa chỉ nơi ở mới của con, mọi người có thể tìm con bất cứ lúc nào, còn cả số điện thoại nữa.“ Sở dĩ cô để lại địa chỉ không chỉ vì để tiện cho mọi người ở đây đến tìm cô mà cũng để thuận lợi cho việc nhận lại giấy xác nhận hôn nhân sau khi ly hôn từ phía luật sư của hắn. Bây giờ cũng đã đến lúc thích hợp để cô đi rồi. Cô nhanh chóng kéo vali bước ra khỏi nhà của họ Thẩm. Đúng hơn là nhà của Thẩm Quân Trạch. Chỉ là Thẩm Quẩn Trạch không biết giây phút đó hắn đã thật sự đánh mất một bảo bối vô cùng quý giá rồi. Ngôn Tình Nguồn Noveltoon 296,450 Đang cập nhật 130001 13/01/2023 Đánh giá từ 18 lượt Bạn đang đọc truyện Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi của tác giả Hà Vy. Du Ân làm vợ của Đình Viễn đã ba năm, hai người rõ ràng phải là một mối quan hệ thân mật nhất, gần gũi nhất, thế nhưng lại không khác gì hai người lạ chung Viễn không yêu cô, cô cảm giác ta cười nhạo cô, nói cô chỉ chiếm được thân xác, không có được lòng chồng ta chế giễu cô, nói cô thất bại cỡ nào, ba năm cũng không thể khiến chồng mình rung động,Người ta châm chọc cô, nói rằng nếu họ gặp chuyện xấu hổ như vậy, sẽ không hèn mọn như thế, đã sớm tự tử quách cho xong!!!Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện Hạnh Phúc Phía Cuối Con Đường của cùng tác giả. Mới đây, trang South China Morning Post đưa tin về người phụ họ Luo, ở Tứ Xuyên Trung Quốc đến đám cưới của chồng cũ để phá rối đã gây ra cuộc thảo luận sôi nổi trong dư biết, cô Luo và chồng cũ họ Li đã ly hôn vào năm 2019. Li nhận quyền nuôi con gái và đồng ý trả cho Luo 1 triệu nhân dân tệ USD, trợ cấp NDT mỗi tháng. Đồng thời, anh cũng chi trả các chi phí y tế, bảo hiểm cho đến khi Luo tái cho giăng biểu ngữ ở đám cưới chồng nhiên, Li không trả các khoản tiền như thỏa thuận và vào tháng 1 năm nay, anh Li đã tái hôn với người mới. Sau khi tòa án không hòa giải được sự việc, cô Luo quyết định tự mình giải quyết vấn đề với chồng hôm diễn ra đám cưới của Li, vợ cũ Luo cũng xuất hiện và còn đem tờ rơi phát khắp nơi với nội dung "Vợ cũ chúc mừng chồng cũ lấy vợ lẽ". Ngoài ra, Luo cũng giăng một băng rôn dài ở lối vào khu dân cư nơi tổ chức đám cưới với nội dung "Ai đó yêu chồng tôi, và với tư cách là vợ hợp pháp của anh ấy, hôm nay tôi đến đây để xin dâu và thay mặt anh ấy nhận vợ lẽ".Trước hành động của Luo, người đàn ông họ Li đã đâm đơn khởi kiện vợ cũ ra tòa. Trong phiên hòa giải mới của tòa án, Li cuối cùng đã đồng ý trả số tiền nợ vợ cũ, chia thành 3 đợt, còn Luo công khai xin lỗi về hành động tại đám chuyện cưới xin rình rang "đẫm drama" của 2 người họ được cư dân mạng bàn tán sôi cư dân mạng thắc mắc "Chồng nhận quyền nuôi con và trả tiền bồi thường, vậy tại sao vẫn phải đưa thêm tiền cấp dưỡng hàng tháng? Rõ ràng là người đàn ông lừa dối trước. Anh ta rất muốn ly hôn và sẵn sàng đồng ý với yêu cầu của người vợ".Một số người cho rằng Luo tham lam, số tiền NDT Luo nhận mỗi tháng còn hơn mức lương một công việc trung bình ở Trung An Giọng nói khàn khàn mê người của Trần Thanh Vũ xẹt qua tai tôi khiến tôi trở nên mê loạn, không kìm được muốn vươn tay ôm lấy anh. Đang xem Theo đuổi lại vợ cũ Nhưng tôi giữ được một chút lý trí của mình, dùng sức đẩy Trần Thanh Vũ ra, anh lạnh lùng nhìn tôi “Huỳnh Bảo Nhi.” “Trần Thanh Vũ, hiện tại anh và tôi đã có vợ chưa cưới và chồng chưa cưới của mình rồi, sau khi ly hôn thì quan hệ giữa chúng ta đã chẩm dứt, đừng làm những chuyện nhàm chán này nữa” “Chuyện tôi làm với em là nhàm chán ư?” Trần Thanh Vũ nắm chặt tay đấm mạnh vào tường, tôi nhìn từng giọt máu của anh chảy trên sàn nhà mà cảm thấy đau, trái tim run rẩy liên hồi. Trần Thanh Vũ… điện rồi sao? “Phải” Tôi nhắm mắt không nhìn Trần Thanh Vũ, chỉ có làm thế tôi mới thốt ra được những lời nhẫn tâm như vậy. “Tôi hiểu rồi, Huỳnh Bảo Nhi, em tàn nhẫn lắm, em… không có trái tim.” Advertisement Trần Thanh Vũ lùi về sau, cười nhẹ xoay người đi ra khỏi phòng. Tôi kinh ngạc nghe tiếng bước chân rời đi của anh, lúc này cả người tôi không còn chút sức lực nào. Tôi cười khổ ngồi xuống, nhìn những vết máu loang lổ trên mặt đất hồi lâu. Trần Thanh Vũ, rốt cuộc anh muốn tôi phải làm gì đây? Trần Thanh Kiên đã chết, tôi đã dần chấp nhận cái chết của anh ấy, nhưng lòng tôi vẫn chưa hề nguôi ngoai. Ngày Trần Thanh Kiên ra đi, mẹ anh ấy đã điên rồi, nên lúc bệnh viện mới muốn giết tôi. Tôi vô cùng áy náy, Lê Minh Quang vẫn luôn an ủi tôi, nói rằng tôi đừng tự trách mình về cái chết của Trần Thanh Kiên nữa. Nhưng sao tôi có thể không tự trách mình được cơ chứ? Hôm nay là ngày đưa tang Trần Thanh Kiên, bầu trời âm u, sấm giật đùng đùng, tôi phiền muộn nhìn tia chớp xẹt ngang qua bầu trời ngoài cửa sổ, người đàn ông có nụ cười rực rỡ như ánh mặt trời ấy đã ra đi rồi. Bây giờ tôi mới hiểu được, tính mạng con người nhỏ bé và mong manh biết bao! Tôi nhìn ra ngoài cửa sổ hồi lâu, mãi đến khi chuông cửa vang lên tôi mới tỉnh táo lại mà đi mở cửa. Advertisement Nhìn thấy Lê Minh Quang mặc tây trang màu đen, tôi liếm đôi môi khô khốc, nói “Chúng ta đi thôi” Tuy mẹ Trần Thanh Kiên không muốn thấy tôi đến dự tang lễ của anh ấy, nhưng tôi vẫn muốn đến để đưa tiễn anh ấy một lần cuối cùng. Lê Minh Quang nắm tay tôi, an ủi nói “Đừng sợ, anh ở đây.” “Vâng.” Tôi nhìn Lê Minh Quang, nắm chặt tay anh ấy. Lê Minh Quang nói không sai, có anh ấy ở bên cạnh, tôi không cần phải sợ. Chúng tôi lên đường đến tang lễ của Trần Thanh Kiên, trời cũng bắt đầu đổ mưa. Trận mưa này rất lớn, ngay cả lái xe cũng có chút khó khăn. “Bảo Nhi, bây giờ đang kẹt xe, nếu em mệt thì dựa vào ghế ngủ một chút đi.” Lê Minh Quang quay đầu sang, ôn hòa nói với tôi. Tôi gật đầu, nhưng bây giờ đầu óc của tôi lại hết sức tỉnh táo. Tôi nhìn cơn mưa to ngoài cửa sổ, đường phố khoác lên mình một màu trắng xóa khiến tôi không nhìn thấy cảnh vật bên ngoài. Tôi nhíu mày, nhìn chằm chằm những người đi đường vội vã ngoài đó hồi lâu, xe chậm rãi di chuyển. Bình thường đi đến chỗ diễn ra tang lễ chỉ mất 10 phút ngồi xe, thể nhưng không biết do mưa, kẹt xe hay là vì cái gì mà tôi và Lê Minh Quang tốn rất nhiều thời gian mới đến đó được. Lúc chúng tôi đến nơi thì bên trong đã chật kín người, đa số là người thân và họ hàng nhà họ Trần, tuy lúc bình thường rất ít qua lại nhưng đã xảy ra chuyện này thì bọn họ cũng phải đến để chia buồn. Những người đó nhìn thấy tôi lập tức quăng qua ánh mắt đầy khinh thường. Lúc tôi còn là vợ của Trần Thanh Vũ, bọn họ cũng nhìn tôi với ánh mắt ấy, tôi đã quen với nó rồi. Tôi và Lê Minh Quang cúi đầu thắp hương, im lặng đứng một bên. Xem thêm Mẹ Trần Thanh Kiên nhận ra tôi, đột nhiên nổi điên lên lao qua, cũng may con gái bà ấy kéo lại được. Trần Thanh Kiên có một cô em gái, lúc trước tôi chỉ biết em gái anh ấy sống ở nước ngoài, tôi cũng chưa từng gặp qua cô ấy. Em gái Trần Thanh Kiên nhìn tôi rồi đưa người mẹ đang nổi điên rời khỏi đó, sau đó cô ấy đi đến chỗ tôi. Tôi nghĩ cô ấy sẽ chất vấn tôi về cái chết của anh trai cô ấy, thế nhưng cô ấy chỉ nhìn tôi hồi lâu rồi nói “Chị Bảo Nhi, chị có thể đi cùng tôi một chút được không?” Tôi và Trần Khả Hân không quen biết nhau, nghe cô ấy nói vậy tôi hơi kinh ngạc. Lê Minh Quang nắm chặt tay tôi, lúc anh ấy định từ chối thì tôi cản lại. Nếu là em gái Trần Thanh Kiên thì tôi không thể từ chối được, dù Trần Khả Hân muốn nói cái gì tôi đều chấp nhận hết. “Được.” Tôi gật đầu nhìn Trần Khả Hân. “Bảo Nhi.” Lê Minh Quang lo lắng tôi sẽ bị Trần Khả Hân làm tổn thương, anh ấy cầm chặt tay tôi. Tôi nhìn vẻ mặt lo lắng của anh ấy, cầm tay ngược trở lại “Đừng lo mà, em không sao đâu.” Lê Minh Quang nghe tôi nói thế mới im lặng nhìn tôi “Anh sẽ đứng ở cửa chờ em, có chuyện gì thì gọi cho anh.” “Được.” Tôi buồn cười nhìn vẻ mặt căng thẳng của anh ấy, sau đó theo Trần Khả Hân lên lầu. Tang lễ của Trần Thanh Kiên được cử hành ở ngoài sân của nhà họ, Trần Khả Hân dẫn tôi đến phòng của Trần Thanh Kiên. Tôi nghi hoặc nhìn cô ấy, nhưng cô ấy không nói gì cả. “Tôi đã biết chị từ lâu rồi.” Trần Khả Hân dẫn tôi vào phòng rồi nói. Tôi nghe thế giật mình nhìn Trần Khả Hân, tôi hơi không hiểu những lời cô ấy nói. Tôi không biết Trần Khả Hân nói với tôi điều này để làm gì? Sao lại nói là đã biết tôi từ lâu rồi? “Là do trước kia tôi gả cho Trần Thanh Vũ ư?” Tôi nhìn Trần Khả Hân, dò hỏi. Nhưng cô ấy chỉ lắc đầu nhìn tôi “Không phải. Trước khi chị gả cho Trần Thanh Vũ tôi đã biết chị” Trước đó? Là lúc nào nhỉ? Trước kia tôi quen với Trần Khả Hân sao? Trần Khả Hân đi đến mở hộc tủ, lấy một chiếc hộp cũ kỹ ra khỏi ngăn kéo. Tôi không hiểu lắm, cứ nhìn chằm chằm chiếc hộp trên tay Trần Khả Hân. “Trong đây là những hồi ức của anh hai của tôi về chị Hồi ức của Trần Thanh Kiên về tôi? “Tôi nghĩ anh hai tôi rất muốn chị nhìn thấy chiếc hộp này, bây giờ anh ấy không còn nữa, tôi nghĩ chị có quyền được nhìn thấy những đồ vật trong đây Nghe Trần Khả Hân nói, lòng tôi trở nên nặng nề. Tôi đi đến đó, nhìn thấy chiếc hộp tinh xảo trong tay cô ấy, cổ họng chợt trở nên khô khốc. “Đây là…” Tôi mở hộp ra, nhìn thấy những thứ bên trong, tôi vô cùng kinh ngạc ngẩng đầu nhìn Trần Khả Hân. “Anh tôi là một người như vậy, ngốc đến mức khiến người khác cảm thấy đau lòng” Trần Khả Hân phiền muộn vuốt chiếc hộp, lắc đầu nhìn tôi nói. Tôi lấy xấp ảnh trong hộp ra, nhìn gương mặt mà tôi vô cùng quen thuộc trong đó mà rơi lệ. Đây là bức ảnh chụp tôi lúc đi dã ngoại mùa xuân vào năm lớp 10, tại sao Trần Thanh Kiên lại có tấm hình này? “Anh hai tôi đã thích chị từ lâu rồi, anh ấy vẫn im lặng không nói cho chị biết. Vốn định chờ chị lên cấp ba rồi tho lộ, nhưng lại phát hiện người chị thích là Trần Thanh Vũ, vậy nên anh ấy đành đè nén tình cảm lại, tự gặm nhấm nỗi ưu tư trong lòng mình.” “Những năm qua anh ấy che giấu rất giỏi, cho đến một ngày anh ấy chợt nói với tôi, rằng khi nghe tin chị và Trần Thanh Vũ ly hôn, anh ấy rất vui, nhưng cũng rất khổ sở.” “Tôi mới hỏi anh ấy, nếu như chị đã ly hôn thì chẳng phải hai người có cơ hội ở bên nhau u? Thế nhưng chị có biết người anh ngốc của tôi nói như thế nào không?” “Anh ấy nói, trong lòng chị vẫn còn yêu Trần Thanh Vũ, anh ấy không muốn làm chị khó xử, chỉ muốn mỗi ngày lén nhìn chị một chút là được rồi” “Trần Thanh Kiên..” Tôi rơi lệ nghe những lời Trần Khả Hân nói. Tôi thật sự không biết, cũng chưa bao giờ nghĩ tới là… Trần Thanh Kiên sẽ yêu tôi… yêu một cách thầm lặng như vậ.. “Không phải tôi muốn trách cứ gì chị, tôi chỉ cảm thấy chị nên được biết, rằng trên đời này có một người đã yêu chị nhiều như thế, ngoài chị ra anh ấy không cần gì cả.” Nghe Trần Khả Hân nói mà tôi lặng hết cả người, trong lòng trở nên nặng nề vô cùng. Tôi ôm hộp gỗ mà Trần Thanh Kiên để lại rời khỏi đó. Lê Minh Quang đang đứng ở cửa chơi đùa với cái bật lửa, thấy tôi xuống anh ấy lập tức ném bật lửa qua một bên đi nhanh về phía tôi. “Sao em lại khóc?” Lê Minh Quang nhìn thấy những vệt nước mắt vườn trên mắt tôi, khuôn mặt tuấn tú nhíu lại. Tôi lắc đầu, nắm tay Lê Minh Quang, thấp giọng nói “Minh Quang, chúng ta đi thôi.” Qua chuyện của Trần Thanh Kiên lần này, tôi đã hiểu ra một đạo lý, phải biết quý trọng người trước mắt, tôi không thể để Lê Minh Quang trở thành Trần Thanh Kiên thứ hai được. Một khi tôi đã quyết định thì sẽ không để Trần Thanh Vũ khiến tôi dao động tâm trí nữa. Lúc tôi và Lê Minh Quang rời khỏi nhà Trần Thanh Kiên, bên ngoài trời mưa rất to, Lê Minh Quang cầm chặt tay tôi, lúc rời đi bỗng chạm mặt Trần Thanh Vũ và Nguyễn Mỹ đến phúng viếng. Trần Thanh Vũ nhìn tôi chằm chằm, dù lúc này người đứng bên cạnh anh là Nguyễn Mỹ. “Trùng hợp ghê, không ngờ cô Bảo Nhi đây hành động mau lẹ thật, chắc trong lòng đang hổ thẹn nhỉ?” Nguyễn Mỹ cười ngọt ngào nói với tôi. Tôi không muốn so đo với cô ta, dù sao tâm trạng tôi lúc này không được tốt lắm, không muốn nói chuyện thừa thãi với Nguyễn Mỹ. Xem thêm Nguyễn Mỹ thấy tôi không ngó ngàng tới cô ta, khuôn mặt lập tức trở nên vặn vẹo. “Minh Quang, chúng ta đi thôi.” Tôi ôm chặt hộp gỗ trong ngực nói với Lê Minh Quang. Ngôn Tình Nguồn 236,800 Hoàn Thành 100304 08/09/2022 Đánh giá từ 17 lượt Bạn đang đọc truyện Giang Tổng Theo Đuổi Vợ Cũ của tác giả Huyền Yizi. Một năm trôi qua, cuộc liên hôn vô nghĩa ngày cuối cùng cũng chấm thứ lợi ích, ràng buộc, một tờ đơn ly hôn có thể cắt đứt hết thảyLạc Nhan cứ nghĩ rằng mình được giải thoát, mình có thể trở lại sự tự do trước kia, nhưng cô đã nhầmCô không thể nào ngờ ông trời lại trêu cợt cô như vậy, ngày cô ly hôn lại chính là ngày cô phát hiện mình mang năm đi du học khoa thiết kế ở nước ngoài, Lạc Nhan trở về nước với tư cách là nhà thiết kế của công ty đối thủ của chồng cũ - Giang Quân Hạo chủ tịch tập đoàn Từ đó hai người vô tình lại chạm mặt nhau, Giang Quân Hạo cũng phát hiện Lạc Nhan đã sinh cho mình một đứa trẻ kháu khỉnh giống y hệt anh hồi liệu gia đình họ có thể đoàn tụ lại với nhau được hay không? Cùng đón chờ màn theo đuổi lại vợ cũ của Giang Tổng nhé!Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Thiên Kim Trả Thù hoặc Vị Đắng Hôn Nhân của cùng tác giả.

theo đuổi vợ cũ đã ly hôn